Rửa chân

Trên đường đến cây thánh giá

Chỉ trong vài giờ, Chúa Giê-su bị phản bội bởi chính môn đệ của Ngài, bị xử trước hội đồng Do Thái và bị phán tử hình. Chúa Giê xu đã biết trước được điều này. Ngài phải rời xa các môn đệ của Ngài và mang cây thánh giá đến địa điểm hành quyết.

Nơi đó Ngài phải chịu sự đánh đập và đau đớn vô cùng, đó là sự từ chối của Đức Chúa Trời. Ngài đã chết thay cho tội lỗi của chúng ta và bị chôn vùi cho tội ác của thế giới, sau đó Ngài đã sống lại và trở về với vương quốc của Ngài trên Thiên đàng.

Trong giờ phút từ biệt đó, Chúa Giê-su đã dùng bữa tối chung với các môn đệ của Ngài. Giăng, một tín đồ của Giê-su, đã ghi nhận cuộc gặp gỡ trong lúc dùng bữa cơm này. Chúa Giê-su “…đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình. Kế đó, Ngài đổ Nước vào chậu, và rửa chân cho môn đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chân cho.” (Giăng 13:4-5).

Một tình thương toàn vẹn

Hành động của Chúa Giê-su còn hơn là bữa cơm tối tạm biệt đó. Khi rửa chân cho các môn đệ của Ngài, Chúa Giê-su đã cho thấy sự quan-tâm sâu sắc của Ngài về cuộc sống thuộc linh của các môn đệ của Ngài. Đó là hành động của tình yêu thương.

“Trước ngày lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus biết giờ mình phải lìa thế gian đặng trở về cùng Đức Chúa Cha đến rồi; Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng.” (Giăng 13:1).

Ngài biết mình sắp đi khỏi thế gian nên Ngài muốn thể hiện tình thương sâu xa của mình cho đến cuối bằng việc rửa chân cho các môn đồ của Ngài.